老被诗名系此身,思山深去避人群。宝台千尺隔江见,清磬一声归路闻。岩上开扉灯照月,庵前扫地雪和云。终焉此是清凉处,净住无惭相国文。
lǎo
老
bèi
被
shī
诗
míng
名
xì
系
cǐ
此
shēn
身
,
,
sī
思
shān
山
shēn
深
qù
去
bì
避
rén
人
qún
群
。
。
bǎo
宝
tái
台
qiān
千
chǐ
尺
gé
隔
jiāng
江
jiàn
见
,
,
qīng
清
qìng
磬
yī
一
shēng
声
guī
归
lù
路
wén
闻
。
。
yán
岩
shàng
上
kāi
开
fēi
扉
dēng
灯
zhào
照
yuè
月
,
,
ān
庵
qián
前
sǎo
扫
dì
地
xuě
雪
hé
和
yún
云
。
。
zhōng
终
yān
焉
cǐ
此
shì
是
qīng
清
liáng
凉
chù
处
,
,
jìng
净
zhù
住
wú
无
cán
惭
xiàng
相
guó
国
wén
文
。
。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。